Bởi lẽ, nếu không gặp những xóm làng bình yên dưới những dưới thung lũng kia thì khi lên tới đỉnh dốc, đèo cao chúng ta sẽ không khỏi rợn ngợp và cô quạnh trước núi rừng nơi đây. Nhưng nếu chỉ lướt qua những con đường liên tỉnh ngày một mịn màng, phẳng phiu ấy với tốc độ vội vã của những chuyến phượt đường dài thì rất khó cảm nhận được không khí bình yên dưới những thung lũng như thế.

Thiên nhiên vốn rất công bằng khi chẳng cho vùng đất nào những ưu ái mà lại không đi kèm với những khắc nghiệt. Miền biển đẹp mĩ lệ trong những ngày nắng đẹp nhưng dữ dằn khi gió bão. Đi kèm với những sắc hoa, sản vật hay nước da trắng của các cô gái miền sơn cước là những khi mặt trời lặn cái rét cắt da, cắt thịt. Riêng với những thung lũng nằm gọn trong bốn bên vách núi, nơi đây cũng ẩn chứa rất nhiều bất ngờ đối với du khách.
Nhưng nói như thế chẳng phải thung lũng không có những ngày buồn. Đó là những ngày mưa trắng trời, mưa thâu đêm, mưa như thối đất, thối cát và nẫu ruột nẫu gan nhưng nhà có người chồng đi xa, có con gái lớn mà chẳng thấy tiếng chọc sàn, tiếng sáo. Những ngày mưa như thế, ngọn lựa ấm cúng lại bập bùng trong các gian bếp nơi đây để vồ về lòng người và xua đi cô quạnh.